Đăng ngày:
Biển là thành phố Nha Trang, còn hoa là thành phố Đà Lạt. 140kmlà khoảng cách giữa hai thành phố. Từ đầu đường Võ Nguyên Giáp , băng qua giao lộ vào Quốc lộ 27 để đi lên Đà Lạt. Quốc lộ 27 bắt đầu với hai bên đường là những đồng lúa rất đẹp. Trong những tháng đầu năm, đồng lúa nơi đây thăm thẳm một màu xanh lá mạ, trải dài đến tận chân núi. Nhìn về phía biển, xen lẫn trong ruộng lúa sẽ là những làng xóm nho nhỏ và xa chút nữa là phố. Những người yêu thích đi phượt bằng xe đạp hoặc xe máy đi ngang đây đều cảm thấy xao lòng mà đi chậm lại một chút để tận hưởng mùi thơm của lúa thoảng trong gió mai. Điqua hết những đồng lúa xanh sẽ gặp những ruộng mía đang chờ thu hoạch, khi đó quốc lộ và đèn xanh đỏ của phố đã ở phía sau rất xa. Từ khi có đèo Khánh Lê, con đường Nha Trang - Đà Lạt đã gần hơn so với ngày trước, rất phù hợp với những ai thích đi phượt. Đi nhiều sẽ quen, quen từ những khúc đường quanh co uốn lượn, quen luôn những hàng cây, bụi cỏ ven đường. Chạy qua ngã ba vào trung tâm huyện Khánh Vĩnh, con đường lên cao dần. Ai đó sẽ đưa mắt tìm kiếm cây cầu treo màu đỏ ở bên đường mà đầu bên kia sẽ là một buôn làng nào đó. Có một nơi không cần hẹn mà vẫn thích ghé qua, đó là chợ Khánh Lê. Chợ nhỏ nằm bên cạnh một con dốc, chỉ là một gian nhà trống, bên trong kê những sạp hàng gỗ sơ sài. Tôi có ghé chợ nhiều lần, lần đầu tiên chỉ là vì tò mò muốn xem người ta mua bán thứ gì trong cái chợ nhỏ như thế. Ghé đôi lần thì thấy vui, nơi ấy như một chỗ nghỉ chân trước khi lên đèo. Trong cái nhà lồng ấy, nhiều nhất là những sạp hàng bán đồ ăn sáng, cũng chỉ là xôi, bánh căn, bánh xèo, những món chè đơn giản với giá rất rẻ. Sau 7 giờ sáng thì chợ đã bắt đầu tan, những người bán hàng trong chợ rất thân thiện, họ vui vẻ giải thích là chợ họp từ 4, 5 giờ sáng. Khi quay ra, không quên dừng ở cổng chợ mua một ổ bánh mì không vàng ươm, thơm lừng. Hỏi bánh mì Nha Trang hở em thì được nghe trả lời bằng một giọng nói đầy tự hào: Bánh mì làm ở Khánh Vĩnh đó chị. Hồi mới có đèo Khánh Lê, con đường này còn rất vắng vẻ, bây giờ thì nhiều nhà hàng ăn uống đã được mở phục vụ du khách từ thành phố biển tìm đến thành phố hoa ngày một đông. Đèo Khánh Lêdài 31km, một bên bám vào núi, một bên là những cánh rừng nguyên sinh dưới vực, đã được bình chọn là một trong những con đèo đẹp nhất nước. Đường đèo là những con dốc dài, độ cao tăng dần nên cũng dễ đi, bạn có thể đi chậm một chút để ngắm những vạt lau trắng phau lả lơi trong gió ở hai bên đường nên mùa nào đi qua đèo cũng thấy rất đẹp. Vào tháng 4, cung đường này có thêm một loài hoa màu vàng nở rộ trải khắp các vách núi. Càng lên cao, bầu trời càng xanh với mây trắng thênh thang trong nắng vàng. Nhưng dù nắng thế nào thì khi chạm tới đỉnh Hòn Giao, du khách thấy mình ở trong sương mù, có khi ngỡ như giữ được cả mây trong lòng bàn tay. Thế là đã đi được nửa đường Nha Trang - Đà Lạt. Phần đường còn lại thuộc về tỉnh Lâm Đồng, các khu rừng nguyên sinh đã thay dần bằng những rừng thông và cái lạnh bắt đầu len vào chân tóc. Những khúc quanh đầy thông đưa chúng ta đi qua những xã nhỏ vắng người, nếu dừng lại uống ly nước bạn sẽ nghe được mỗi nơi một câu chuyện. Chuyến đi sẽ thêm thú vị và đường đi không bao giờ thấy xa. Nếu bạn chưa từng đi trên con đường này thì hãy thử một lần để thấy biển và hoa gần như thế nào. Hơn hết, bạn sẽ thấy đất nước mình rất đẹp và có nhiều điều thú vị để khám phá. Biết thêm rồi bạn sẽ yêu đất nước của mình nhiều biết bao nhiêu. LƯU CẨM VÂN